Trả lời bốn câu hỏi của Giao Điểm về việc Giáo hội Phật giáo Quảng Trị đòi lại đất bị nhà thờ La Vang chiếm đoạt (*)
Nguyễn Chấn (Charlie Nguyễn) Houston, Texas, USA
1. Chúng ta có thể trưng ra nhiều
bằng cớ lịch sử về việc người
Công giáo cậy quyền thế của bọn Pháp xâm
lược đánh phá nhiều chùa trên khắp các miền
đất nước để cướp đất xây
nhà thờ và nhà
xứ của họ. Riêng về vụ Giám mục Sohier (cai
quản giáo phận Huế) xúi giục tín đồ
đánh phá chùa Lá Vàng của đồng bào Phật giáo
Quảng Trị năm 1886 để cướp đất
xây nhà thờ La Vang sau này, ngoài những bằng cớ
lịch sử chúng ta còn có một bằng cớ khác đó
là bài vè của giáo dân La Vang sáng tác từ cuối thế
kỷ 19 còn lưu truyền đến ngày nay. Bài vè khá dài
đã tường thuật vụ phá chùa Lá Vàng với
nhiều chi tiết như:
“bao
nhiêu Thần Phật đều tung ra ngoài...”
“Lư
hương bát đất đền đài đều
hư...”
Linh mục Xitanio Nguyễn Văn Ngọc
đã sưu tầm bài vè này qua lời thuật lại
của giáo dân La Vang và ghi lại đầy đủ trong
cuốn sách của ông mang tựa đề “Linh địa
La Vang”, xuất bản lần đầu tiên tại
Việt Nam với sự phê chuẩn của Tòa Giám mục
Huế ngày 13.4.1970 và được tái bản nhiều
lần tại Hoa Kỳ sau 1975 do Nguyệt san ‘Trái Tim
Đức Mẹ’, cơ quan ngôn luận chính yếu
của Dòng Đồng Công ở bang Missouri phát hành. Căn
cứ vào sử liệu của Công giáo và bài vè truyền
khẩu, Linh mục Xitanio Nguyễn Văn Ngọc viết:
“Ngôi chùa đã được biến thành nhà thờ Công
giáo từ đó – 1886” (trang 44 sách ‘Linh địa La Vang’).
Theo thường luật (common law) mọi
người bị thiệt hại đều có quyền
đòi hỏi can thiệp để buộc kẻ gây
thiệt hại phải bồi thường. Nay, Giáo
hội Phật giáo Quảng Trị nhân danh đồng bào
Phật tử Quảng Trị là những người
bị thiệt hại đòi hỏi pháp luật can
thiệp để buộc giáo hội Công giáo phải
bồi thường thiệt hại hoặc phải
trả lại đất đã ăn cướp
trước đây. Việc này hoàn toàn hợp lẽ công
bằng theo thường luật. Ngoài
những bằng cớ lịch sử, vụ cướp
phá chùa Lá Vàng còn được xác nhận bởi bài vè
của giáo dân La Vang sáng tác từ cuối thế kỷ 19
và những lời vô tình thú
tội khác của những giới chức Công giáo trong sách
‘Linh Địa La Vang’ của Linh mục Xitanio Nguyễn
Văn Ngọc. Việc GHPG Quảng Trị đòi lại
đất chùa Lá Vàng đặt trên căn bản pháp lý vững
chắc với những bằng cớ xác thực,
thiết tưởng đây là một việc làm chính
đáng không ai có thể phủ nhận được.
2. Tôi không biết luật pháp của Việt
Nam hiện
nay ra sao. Luật của Miền Nam
trước 4/1975 là luật của Pháp canh cải, theo
đó thì mọi án phạt hình sự đều có thời
hạn triệt tiêu : 5 năm đối
với tội tiểu hình và 10 năm đối với
tội đại hình. Vụ giáo dân phá chùa Lá
Vàng cướp đất xây nhà thờ năm 1886,
đến nay đã 117 năm. Tất nhiên chúng ta không
thể đề cập đến tính cách hình sự
của vụ án này. Việc GHPG Quảng
Trị đòi lại đất bị cướp hoàn toàn
thuộc lãnh vực hộ sự (dân luật), theo thiển ý của tôi vụ này không bị
ràng buộc vào các luật thời tiêu của hình luật.
Đối với việc tịch thu một phần hoặc tịch thu toàn
bộ tài sản của Giáo hội Công giáo là một
việc hoàn toàn tùy thuộc vào luật pháp nhà nước và
tùy theo nhu cầu của từng giai đoạn lịch
sử. Chính quyền Cách mạng Pháp 1789 và chính quyền Cách
mạng Mexico 1857 đều đã từng ra lệnh
tịch thu toàn bộ tài sản của giáo hội Công giáo
tại đất nước của họ.
Đối với Giáo hội Công giáo Việt
Nam hiện nay, nếu chính quyền nhận thấy họ
chỉ là một đạo quân thứ Năm của
địch nằm vùng thường trực trong lòng dân
tộc và truyền thống phản quốc của họ
là không thể thay đổi được... thì việc
tịch thu toàn bộ tài sản của giáo hội Công giáo
là một việc làm chính đáng và cần thiết.
3. Lập trường của Giao
Điểm là lập trường Dân tộc. Các tác giả
Giao Điểm cực lực tố cáo bọn Việt gian
núp bóng tôn giáo với âm mưu “Phục hồi tinh thần
Ngô đình Diệm” tại Việt Nam, cực lực
tố cáo âm mưu chia cắt Tây Nguyên và Cao nguyên Bắc
Việt của bọn Tin Lành. Các tác giả
Giao Điểm không đánh phá tôn giáo để gây chia
rẽ nhưng quyết tâm vạch mặt bọn phản
quốc đội lốt tôn giáo và cố gắng gióng lên
một lời báo động về mối nguy cơ có
thật của đạo quân thứ Năm đối
với vận mệnh đất nước.
Theo thiển ý của tôi, chúng ta không lo
ngại về âm mưu của bọn Việt gian tại
hải ngoại lợi dụng tôn giáo để phá rối
trị an tại quốc nội. Về bọn chúng rất dễ bị nhận
diện và âm mưu của chúng cũng dễ bị phát
hiện. Điều mà mọi
người Việt yêu nước tại hải ngoại
quan tâm là tệ nạn tham nhũng ở trong nước.
Đó chính là môi trường tốt nhất
cho bọn Việt gian đội lốt tôn giáo mua chuộc
lợi dụng để củng cố các cơ sở phá
hoại của chúng.
4. Nhiệm vụ của chính quyền là
bảo vệ an ninh xã hội và quyền
lợi chính đáng của toàn dân, bảo vệ nền
trật tự công bình và thực hiện công lý cho mọi
người. Chúng tôi yêu cầu chính quyền Việt Nam
đưa vụ người Công giáo đánh phá chùa Lá
Vàng đã cướp
đất xây nhà thờ La Vang ra xét xử, để cho
thế giới thấy được nền công lý
của Việt Nam hiện nay như thế nào. Đồng
thời, việc đưa vụ này ra xét xử cũng là
một hình thức dằn mặt bọn Việt gian vong
bản và “chủ chăn” của chúng là Vatican để
buộc chúng phải tôn trọng chủ quyền và danh
dự của dân tộc Việt Nam.
(*) Vì ý kiến
của ông Nguyễn Chấn rất chi tiết và có
đề cập đến những vấn đề thuộc lãnh vực chuyên môn
của ông là luật pháp, nên chúng tôi tách riêng ra
để lưu ý cùng
đồng bào trong và ngoài nước..