Thứ Bảy, 20 tháng 4, 2013

NGÀY TẬN THẾ CỦA GIÁO HỘI SATAN - DÒNG TU ĐỨC MẸ ĐỒNG CÔNG

Công Giáo Trên Bờ Vực Thẳm


Charlie Nguyễn


PHẦN MỘT:

NGÀY TẬN THẾ CỦA GIÁO HỘI SATAN

 
 
Dòng tu Công Giáo đầu tiên do người Việt Nam sáng lập là dòng tu mang danh hiệu của Đức Mẹ Đồng-Công Cứu Chuộc (The Co-Redemptrix) gọi tắt là Dòng Đồng Công. Ngày nay dòng tu này đã phát triển thành một cơ sở kinh doanh lớn chuyên khai thác lòng sùng kính của giáo dân đối với Đức Mẹ Maria. Trụ sở chính đặt tại Canthage, Missouri, Hoa Kỳ.
 
Vào cuối thập niên 1940, Linh Mục Trần Đình Thủ sáng lập dòng Đồng Công đã đặt cơ sở đầu tiên tại nhà xứ Liên Thủy Bùi Chu. Khu vực nhà thờ Liên Thủy kế cận khu vực của Tòa Giám Mục Bùi Chu, chỉ cách nhau một cái lạch nhỏ và một dậu tre.
 
Tháng 7.1950, một đám học sinh tuổi từ 10 đến 13 tuổi, trong đó có tôi và cô em gái, đã được thầy giáo dẫn đến thăm nhà dòng tân lập này và được Cha Thủ tiếp đãi ân cần. Điều gây ấn tượng sâu sắc nhất là chúng tôi được phép gọi Cha Thủ bằng "anh cả". Chuyến viếng thăm này là một kỷ niệm khó quên vì từ xưa đến nay, bổn đạo đâu có dám gọi các linh mục bằng "anh". Thường thường mỗi lần gặp các cha, bổn đạo có thói quen khoanh tay cúi đầu và thưa: "Con xin phép lạy cha ạ!".
 
Có lẽ vì thấy sinh hoạt của nhà dòng tân lập này có nhiều điều mới lạ hấp dẫn nên hai người bạn của tôi đã xin Cha Thủ cho ở lại để bắt đầu cuộc đời tu hành tại đây. Vì được Cha chấp nhận nên hai bạn tôi đi tu theo dòng này từ đó.
 
Bẵng đi một thời gian khá dài tới 15 năm sau, tức vào khoảng cuối năm 1965, tôi đi cùng mẹ tôi đến thăm dòng Đồng Công tại Thủ Đức. Bố mẹ tôi vốn là những con chiên ngoan đạo, lúc nào cũng tin tưởng vào sự giáo dục của các trường Công Giáo nên đã gửi hai em trai tôi là học sinh trung học vào nội trú tại ký túc xá của nhà dòng. Trong dịp này tôi gặp lại hai người bạn cũ lúc đó đều đã trở thành linh mục. Hai bạn tôi, súng sính trong chiếc áo chùng đen với hàng cúc đen chạy dài từ cổ xuống chân và với cổ tràng hạt lớn trước ngực, chạy ra phòng khách tiếp tôi trong tình thân mật anh em. Một trong hai bạn tôi tên là Chương với nét mặt thành khẩn cảm động nói: "Em phải cám ơn anh vì chính nhờ ảnh hưởng của anh, em mới có lòng sùng kính Đức Mẹ và vào tu dòng này đấy!". Tôi ngạc nhiên về điều đó và nói đùa: "Dù đi tu hay ở ngoài đời, chúng ta vẫn sùng kính Đức Mẹ và sống thánh thiện như nhau. Anh đi tu làm cha, còn tôi lấy vợ cũng làm cha như ai, có sao đâu!" Chúng tôi cười đùa vui vẻ. Sau đó, cuộc đời lính của tôi đã đưa tôi đi xa. Một phần bận công vụ, phần khác bận chuyện gia đình, tiếp theo là 10 năm tù cải tạo... chúng tôi đến nay vẫn chưa có dịp gặp lại nhau. Tôi đã nhiều lần tìm cách liên lạc với Dòng Đồng Công ở Missouri, nhưng có lẽ các bạn tôi đã đổi tên hoặc còn ở lại Việt Nam nên tôi vẫn chưa liên lạc được.
 
Năm 1997, nhân dịp đọc tờ Newsweek số đặc biệt ra ngày 16.8.1997 nói về Tín Điều Đức Mẹ Đồng Công (The dogma of Co-Redemptrix) tôi có ý định viết một bài về dòng tu này. Nhưng rồi lần lữa chưa có cảm hứng để viết.
 
Tới Mùa Chay năm nay, báo chí Mỹ rầm rộ loan tin về các cuộc vận động của các ứng viên tổng thống và cuộc hành hương dài ngày tại vùng Thánh Địa của Giáo Hoàng Jean Paul II. Tôi chú ý đến việc giáo hoàng thay mặt giáo hội chọn ngày chủ nhật đầu mùa chay 12.3.2000 làm ngày xin tha thứ tập thể cho những tội ác của giáo hội trong hơn một ngàn năm qua. Bên cạnh đó, tôi chú ý đến hai mẩu tin ngắn. Mẩu tin thứ nhất cho biết: vào ngày 2.2.2000, trong cuộc vận động bầu cử tại trường Đại Học South Carolina, ứng cử viên tổng thống George W. Bush đã chỉ trích giáo hoàng và gọi giáo hội Công Giáo là "giáo hội Satan".
 
Mẫu tin thứ hai đăng trên Washington Post ngày 26.3.2000 cho biết: trong cuộc vận động tại Los Angeles, ứng cử viên tổng thống Mc. Cain đã gọi hai lãnh tụ Tin Lành Pat Robertson và Jerry Falwell là "evil" (quỉ). Lời tuyên bố của hai ứng cử viên tổng thống này làm tôi liên tưởng đến thi sĩ Anh gốc Ấn Độ Salmon Rushdie đã gọi Kinh Thánh Hồi Giáo là "những vần thơ quỉ" (Satanic verses). Vì cái tội xúc phạm tôn giáo này, giáo chủ kiêm tổng thống của Iran là Khomeni đã treo giải thưởng cái đầu của Rushdie với giá 1 triệu đô la vào năm 1988.
 
Ngày nay, các lời xúc phạm tôn giáo hầu như đã trở nên chuyện thường vì lương tâm nhân loại đã thức tỉnh và lương tri con người đã nhận ra bộ mặt thật xấu xa ác độc của các tôn giáo, đặc biệt là Công Giáo La Mã và Hồi Giáo. Có nhiều dấu hiệu cho thấy cả hai cái đạo thờ Chúa này không thể tránh khỏi một cuộc tàn sát thật thảm khốc trong thế kỷ 21, trước khi mở đầu cho một trật tự thế giới mới. Nếu sự việc này có xảy ra nay mai thì những người Công Giáo chính là những người không ngạc nhiên chút nào vì họ đã được nghe những lời cảnh cáo nghiêm khắc của Đức Mẹ Fatima từ năm 1917.
 
Vốn là người có lòng sùng kính Đức Mẹ, rất sốt sắng và rất chú trọng các huấn thị của Đức Mẹ nên cha tôi đã viết một cuốn sách nhỏ tựa đề "Sự Mới Lạ Đời Nay" xuất bản tại Nam Định vào năm 1952 kể chuyện Fatima. Ngày nay, đọc lại các sách cũ về phép lạ Fatima, tôi cảm thấy những lời Đức Mẹ phán cách đây trên 80 năm không mất đi tính cách thời sự và vẫn văng vẳng bên tai: "Vì lòng phản trắc, những người lãnh đạo giáo hội đã đóng đinh Con Của Mẹ thêm nhiều lần nữa trên thập giá. Tội lỗi của họ đang kêu thấu trời đòi hỏi sự trả thù, và kìa, sự trả thù đang chờ sẵn trước cửa nhà họ. Không còn ai mủi lòng van nài lòng thương xót và ơn tha thứ cho họ. Không còn ai muốn tỏ ra lòng đại lượng thêm nữa. Cũng không còn ai muốn cầu xin Chúa Hằng Sống phù hộ cho giáo hội nữa. Chúa sẽ ra tay đánh phạt thật tàn khốc chưa từng thấy. Chúa sẽ trút cơn thịnh nộ của Người lên đầu họ và họ không thể tránh khỏi những tai ương sẽ dồn dập đổ tới. Các nhà thờ sẽ bị đóng cửa và bị xử dụng vào các việc ô uế. Các linh mục, các tu sĩ sẽ bị săn đuổi và bị chính những giáo dân của mình đập chết như người ta đập chết những con chó dại trên đường phố..."
 
Mặc dầu tôi không còn niềm tin Công Giáo nhưng tôi vẫn yêu thương Đức Mẹ như xưa. Tôi tin lời Đức Mẹ phán sẽ phải trở thành sự thật trong một ngày không xa. Tôi khẩn cầu Đức Mẹ cho sự việc đó xảy đến càng sớm càng tốt để cứu loài người nói chung và cứu dân tộc Việt Nam nói riêng. Lạy Mẹ Maria, xin Mẹ hãy cho thành lập một đạo quân chuyên săn lùng và trừng trị bọn tu sĩ Công Giáo lưu manh. Con xin tình nguyện đi hàng đầu, làm việc full time và hoàn toàn free (miễn phí). Lạy Mẹ Maria, xin mẹ hãy nhớ đến mấy chục năm tuổi trẻ của con đã dâng hiến cho tình yêu Mẹ và xin Mẹ hãy chấp nhận lời con cầu nguyện: Ave Maria, gratia plena... Salve Regina, Mater Misericodiae...
 
Mẹ ơi, Mẹ vẫn muôn đời là một khuôn mặt nữ nổi bật nhất trong sinh hoạt văn hóa của loài người chúng con. Mẹ đã từng là nguồn cảm hứng dạt dào của biết bao thi sĩ lừng danh: Francois Villon, Dante, Gerard Hopkins, Eliot, Hàn Mặc Tử... Mẹ là hồn nhạc bất hủ của Franz Schubert, Hải Linh... Hình ảnh của người mẹ trẻ 17 tuổi ôm đứa con huyền thoại cứu thế là hình ảnh được khắc họa nhiều nhất trong lịch sử nhân loại. Với tài hoa kiệt xuất của Michel Angleo, Mẹ vừa là nữ thần của Sự Sống Madona và Mẹ cũng là nữ thần của sự chết La Pieta. Xin Mẹ hãy là Madona của những người ngay lành vô tội và xin mẹ hãy là Pieta của những kẻ gian manh.
 
Những kẻ gian manh độc ác nhất chính là những kẻ mặc áo thầy dòng đội lốt thánh thiện. Những kẻ lớn tiếng ca tụng Mẹ là Đấng Đồng Công Cứu Chuộc, lớn tiếng hô hào xây dựng đền thờ Khiết Tâm Mẹ không phải là những kẻ yêu Mẹ thật đâu. Những kẻ tổ chức lễ hội La Vang với hình ảnh Mẹ mặc áo dài và đội khăn hoàng hậu Việt Nam chỉ nhằm mục đích đánh lừa đồng bào chúng con để chạy tội bán nước và che đậy lòng tham lam ích kỷ vô độ của chúng. Mẹ ơi, con biết cách đây 20 thế kỷ, Mẹ chỉ là một phụ nữ nông dân chất phát ở xứ nghèo Galilee, chẳng khác gì bà mẹ nông dân chất phát đã sinh ra con ở miền quê Bắc Việt.
 
Con yêu Mẹ cũng như yêu Mẹ của con vì Mẹ phải mang nặng đẻ đau mới sinh ra được mấy đứa con mình. Con yêu Mẹ vì Mẹ là Mẹ thật chứ không phải vì Mẹ là Mẹ Đồng Trinh! Mẹ ơi, những mỹ từ giả tạo của bọn lưu manh đã gán cho mẹ, nào là Đức Mẹ Vô Nhiễm Nguyên Tội, Đức Mẹ Hồn Xác lên Trời, Đức Mẹ Đồng Công Cứu Chuộc... Tất cả đều là những chuyện láo khoét và hoàn toàn vô nghĩa đối với con.
 
Quê hương Galilee ở miền Bắc Do Thái của Mẹ đã bị đế quốc La Mã dày xéo cũng như đất nước của con đã bị thực dân Pháp dày xéo có khác gì nhau! Nước Pháp thường tự xưng là trưởng nữ của Giáo Hội Công Giáo La Mã và là mẹ của Giáo Hội Công Giáo Việt Nam, gọi tắt là Giáo Hội Việt Gian. Con yêu Mẹ vì Mẹ là một người Mẹ bình thường sống bên cạnh ông chồng Joseph của mẹ làm thợ mộc cần cù nhẫn nại như những người lao động Việt Nam chúng con. Con trai của Mẹ là một người yêu nước đã dám chống lại bọn tu sĩ Do Thái và đế quốc La Mã. Bọn chúng đều cấu kết với nhau giết hại con của Mẹ. Con trai Mẹ không hề biết mình là giáo chủ lập đạo Kitô và đã không chết với danh nghĩa là giáo chủ của cái đạo quái gở này. Con trai của Mẹ là một thanh niên yêu nước đã chết với danh nghĩa là một công dân Do Thái chống đế quốc. Bọn đế quốc căm thù con của Mẹ, chúng đã gán cho Do Thái cái tội giết Chúa của chúng để có cớ tiêu diệt dân tộc của Mẹ trong hơn một ngàn năm qua. Vatican là hậu thân của đế quốc La Mã. Bản chất của chúng vẫn là đế quốc, nhưng chúng quỉ quyệt núp dưới chiêu bài tôn giáo thờ Con của Mẹ và thờ chính Mẹ để lừa gạt những người khờ dại. Chính nhờ cái thủ đoạn vô cùng xảo trá này nên chúng đã gieo rắc tội ác khủng khiếp cho loài người chúng con trong gần 2000 năm qua. Chúng đã là nguyên nhân gây ra cái chết của 200 triệu người vô tội kể từ ngày Constantine đổi tên Kitô Giáo thành "Katholikos", tiếng Hy lạp có nghĩa là toàn cầu (universal) vào năm 340, tiếng Việt gọi là "Công Giáo La Mã".
 
Bây giờ Vatican lên tiếng ăn năn hối hận và xin cả thế giới tha thứ cái gánh nặng của 16 thế kỷ gây tội ác để chúng dễ dàng đổ cái gánh nặng lịch sử ấy xuống biển. Chúng chỉ giả vờ tự đánh đòn mình để tránh những đòn thù khủng khiếp của nhân loại sắp đổ lên đầu chúng.
 
Tu sĩ Công Giáo ngoan cố nhất thế giới chắc chắn phải là tu sĩ Công Giáo Việt Nam. Đầu não của họ là Hội Đồng Giám Mục, văn phòng tại số 40 Phố Nhà Chung Hà nội, từ trước đến nay, vẫn cứ hoàn toàn ngậm tăm im re, không hề lên tiếng xin lỗi về tội nhục mạ Phật Giáo là "đang ở nơi tối tăm thờ lạy bụt thần ma quỉ" (Kinh Nhựt Khóa của Tổng Giáo Phận Sài Gòn – trang 130), tội nhục mạ các nước phương Đông là "dân mọi rợ" (kinh cầu ông Thánh Phan xi cô Xavie. Nhựt khóa tr. 782), Kinh Bổn đầu độc tuổi trẻ của các tín đồ với định kiến võ đoán: "Kẻ dữ là kẻ chẳng có đạo" (Toàn Niên Kinh Nguyện Bùi Chu – tr. 325). Nếu tuyệt đại đa số dân Việt đều là kẻ dữ như Kinh Bổn dạy thì 8% dân Việt là Công Giáo làm sao sống sót được đến ngày nay? Làm sao 8% dân số ấy lại chiếm được 2/3 số ghế các dân biểu nghị sĩ Quốc Hội thời đệ nhị Việt Nam Cộng Hòa trước 1975? Trải qua 25 năm dưới chế độ Cộng Sản, tại sao các thiểu số Công Giáo ấy vẫn phát triển như thường? Chúng cứ làm như cái giáo hội vọng ngoại cao độ của chúng chẳng có tội lỗi gì với dân tộc Việt Nam! Chúng có quyền gì mà dám tự ý dâng nước Việt Nam và dâng toàn cõi Đông Dương, nói là "dâng cho Đức Nữ Đồng Trinh Maria", nhưng thực chất là dâng cho Vatican (sách Kinh Nhựt Khóa 170-172). Hội đồng Giám Mục Việt Nam phải hoàn toàn chịu trách nhiệm về nội dung phản văn hóa, phản dân tộc của các sách kinh nguyện (prayer-books). Các sách kinh này sặc mùi văn hóa du mục Babylon, biến tập thể giáo dân thành một bầy cừu non ngu dại để cho ngoại bang tha hồ thao túng. Chẳng hạn như "Xin Chúa ràn lùa tôi một đoàn cùng các con chiên Chúa" (Nhựt Khóa 170-172), "Đức Chúa Trời hằng gìn giữ Đức Giáo Hoàng cho nên chẳng có lẽ nào sai lầm được" (Toàn Niên Kinh Nguyện Bùi Chu tr. 126). Các sách kinh nguyện là công cụ chiến tranh tâm lý vô cùng xảo quyệt của Vatican nhằm đầu độc tinh thần giáo dân để biến tập thể giáo dân thành một lực lượng chính trị nằm vùng phá hoại ngay trong lòng dân tộc Việt Nam. Các sách kinh nguyện biến tim óc giáo dân thành những tim óc bán khai để loại lưu manh quốc tế ở Vatican tha hồ thao túng theo ý chúng qua công cụ nằm vùng của chúng tại Việt Nam gọi là Hội Đồng Giám Mục.
 
Tại Hải ngoại, tập thể giáo dân càng giàu bao nhiêu thì lực lượng chính trị Công Giáo sẽ càng lớn mạnh bấy nhiêu. Mọi người Việt Nam yêu nước, tại hải ngoại cũng như tại quốc nội, cần phải lưu tâm đến sức phá hoại của các sách kinh nguyện này vì thảm họa của dân tộc nằm sẵn trong đó. Tập thể giáo dân vốn quen thói lười biếng suy xét, chỉ biết nhắm mắt vâng lời các tu sĩ chủ chăn. Kẻ lưu manh chính trị chỉ cần bỏ ra chút tiền của mua chuộc, là cha cố hám lợi hám quyền sẽ trổ tài thuyết giảng ở nhà thờ ủng hộ chúng. Chính vì vậy mà Công Giáo Miền Nam Việt Nam trước đây chỉ có 8% mà chiếm được 2/3 số ghế quốc hội! Vận mạng của quốc gia dân tộc không thể trao phó cho trò chơi dân chủ giả tạo vì thực chất là trao cho bọn chính trị lưu manh tiếm quyền đoạt chức bằng cách bợ đỡ cha cố quen thói lộng hành dưới thời Pháp thuộc và trong thời của các tổng thống Công Giáo. Xin mọi người hãy ôn lại và học cho thuộc bài học lịch sử của dân tộc, nếu không tai họa lịch sử sẽ tái diễn.
 
Lạy Mẹ Maria, xin mẹ hãy soi sáng cho các con cái của Mẹ được nhìn thấy bộ mặt thật của bọn tu sĩ vì bọn chúng là những kẻ phản bội giáo dân, chống lại Thiên Chúa và chống lại cả Mẹ.
 
Viết tới đây, tôi có cảm tưởng như mình không viết mà là đang cầu nguyện cùng Đức Mẹ. Quả thật tôi đã bỏ đạo nhưng tôi đã không bỏ Đức Mẹ. Những kỷ niệm về Mẹ vẫn in sâu trong lòng tôi. Những bài thánh ca về Mẹ vẫn luôn luôn có sự lôi cuốn mãnh liệt mỗi khi tôi bất chợt nghe ở đâu đó vang lên. Hoămỗi khi gặp chuyện buồn tôi vẫn thường tìm đến nguồn an ủi ở nơi Mẹ bằng cách hát thầm trong lòng những bài thánh ca vinh danh Mẹ: "Lạy Mẹ xin an ủi chúng con luôn luôn. Mẹ từ bi xin phá những nỗi u buồn..." "Trên con đường về quê mà vắng bóng Mẹ, con biết cậy vào ai, biết trông nhờ ai..." hoặc "lạy Mẹ là Ngôi Sao Sáng, soi lối cho con lúc vượt biển thế gian". Những bài thánh ca đó vẫn là những nguồn suối mát của linh hồn tôi. Tôi yêu Mẹ Maria như yêu người mẹ quê chất phát của thân xác tôi. Tôi cảm thấy dường như cả hai người Mẹ là một và đều ở cùng một chỗ trong trái tim mình.
 
Mẹ Maria ơi, con vẫn yêu Mẹ như ngày nào. Con chưa bao giờ bỏ Mẹ mà chỉ từ bỏ cái giáo hội hư nát phản bội Mẹ mà thôi. Mẹ ơi, chỉ có Mẹ hiểu thấu lòng con. Con chỉ cần Mẹ hiểu con và thương con thôi, con chẳng cần ai khác hiểu con. Càng yêu mẹ bao nhiêu, con càng thù bọn phản Mẹ bấy nhiêu. Tôi lục tìm chồng sách cũ để đọc lại những lời Mẹ đã phán dạy cùng 3 em nhỏ chăn cừu ở Fatima năm 1917. Tôi gặp những dòng chữ này: "Khốn cho những người lãnh đạo giáo hội vì họ chỉ còn biết vơ vét của cải và bảo vệ quyền lợi vật chất của riêng mình. Họ chỉ biết cai trị một cách láo xược kiêu ngạo. Đã đến lúc giáo hội bị bách hại nặng nề. Đó là thời kỳ của bóng tối che phủ toàn thể giáo hội Công Giáo trên khắp thế giới. Hỡi những người dâng mình cho Chúa hãy biết run sợ vì trong thâm tâm các người chỉ biết tôn thờ chính mình. Chúa đã trao các người vào tay quân thù vì các thánh đường đã trở thành nơi ô uế. Nhà thờ cũng như nhà dòng không còn là nhà Chúa nữa vì đã trở thành những tiệm buôn bán trá hình từ lâu rồi..."
 
Ôi, lạy mẹ Maria, xin Mẹ hãy hiện ra nơi tâm hồn của những tu sĩ con buôn trá hình để thức tỉnh họ. Đa số giáo dân đã biết họ là ai còn chính họ cứ tưởng giáo dân vẫn ngu khờ chẳng biết gì về họ. Kinh Bổn dạy rằng: "Kẻ dữ là kẻ chẳng có đạo". Không phải vậy, dân tộc Việt Nam có tới 92% là ngoại đạo và tôi thấy họ quá hiền, chẳng dữ chút nào. Kẻ dữ hơn ai hết chính là những người Công Giáo tỉnh ngộ. Một khi họ nỗi giận vì hết chịu đựng nổi, họ chỉ muốn, phá sạch, đốt sạch cái giáo hội đã phỉnh gạt họ.
 
Cách đây ít lâu, tôi tình cờ đọc tạp chí National Geographic Vol. 182 No. 5 ra ngày 18.11.1992 nói về "Portugal’s sea road to the East" (trang 56-93) thuật chuyện diệt đạo Công Giáo ở Nhật năm 1638: Vị tướng Nhật tên là Iemitsu mang đại quân đến dẹp tan cuộc nổi loạn của dân Công Giáo tại Nagasaki. Ông đã ra lệnh đóng đinh tất cả các giáo sĩ thừa sai và thẳng tay giết sạch 37.000 giáo dân một lúc. Toàn bộ quân xâm lược Bồ Đào Nha bị đánh bật ra khỏi Nagasaki. Từ đó, đạo Công Giáo hoàn toàn bị tiêu diệt trên nước Nhật trong hơn hai thế kỷ. Do biến cố này, nước Nhật đã bảo toàn độc lập quốc gia và giữ vững tinh thần dân tộc với truyền thống Thần Đạo và Hiệp Sĩ Đạo. Biến cố này đã là một yếu tố quan trọng đưa nước Nhật lên địa vị cường quốc ngày nay.
 
Đọc bài báo trên, tôi vui sướng phát run lên và hướng về nước Nhật với niềm ngưỡng mộ vô hạn. Nghĩ về lịch sử Việt Nam, tôi ngao ngán oán trách các triều đại nhà Nguyễn đã đánh mất cơ hội lịch sử vì đã không thực hiện được công cuộc tiêu diệt tà đạo đến nơi đến chốn để phải chịu cái hậu quả tàn khốc cho dân tộc trong hơn thế kỷ qua. Máu tử đạo giống như bông cỏ dại, muốn diệt phải diệt có phương pháp và diệt trọn, diệt nửa vời thì chẳng khác gì như quạt gió cho bông cỏ dại lan rộng ra thêm. Đó là sự khác biệt giữa hai cách diệt đạo của ta và của Nhật.
 
Tôi tưởng tượng về một giấc mơ. Giấc mơ đẹp nhất trong đời chắc chắn phải là giấc mơ mà trong đó và thời đó tôi biến thành Iemitsu. Tôi sẽ bắt hết toàn bộ Hội Đồng Giám mục, toàn bộ tu sĩ dòng Đồng Công và tu sĩ lưu manh. Tôi sẽ tịch thu nhà thờ Phát Diệm và nhà thờ Huyện Sĩ để biến chúng thành viện bảo tàng triển lãm tội ác của cả cái giáo hội Công Giáo đã chống nhân loại trong hơn ngàn năm qua.
 
Nhưng đó chỉ là ước mơ thôi. Tôi chẳng cần phải là Iemitsu Nhật Bản. Nhân loại đã có sẵn những kế hoạch tinh vi và cao siêu để tiêu diệt mọi thứ tà đạo chống lại con người. Con mắt của Thượng Đế đã và đang soi sáng cho lương tri và lương tâm của nhân loại kiến tạo kim tự tháp của Trật Tự Mới (Novus Ordo Seclorum). Kim tự tháp vừa là biểu tượng của nền trật tự vững bền muôn đời và đồng thời nó cũng là biểu tượng của một nấm mồ đại chôn xác chết của các thế lực tội ác. Tất nhiên trong đó phải có cái xác của con khủng long tội ác là giáo hội Công Giáo La Mã.
 
Chúng ta đang sống trong buổi bình minh của thiên niên kỷ mới, chúng ta sẽ được chứng kiến sự sụp đổ ngoạn mục của lâu đài Vatican đã được xây dựng trên hòn đá Phêrô. Mọi người trước đây cứ tưởng Chúa Jesus đã chúc phúc cho Phêrô và giáo hội. Sự thật không phải như vậy. Chúa Jesus đã cảnh cáo Phêrô rằng: "Quỉ Satan muốn có nhà ngươi, nó sẽ "sàng ngươi" như sàng gạo". (And the Lord said: Simon, Simon, Satan hath desired to have you that he may sift you as wheat – Luke 22:31) Sau đó, Chúa gọi Phêrô là quỉ Satan, đuổi hắn ra phía sau và trách hắn về tội xúc phạm Ngài: (But He turned and said unto Peter: "Get thee behind me, Satan, thou art an offence unto me" – Matt. 16:23). Theo nguyên ngữ Hebrew, Satan có nghĩa là vật chất. Phêrô là Đá: Đá và Vật Chất là một. Giáo Hội Công Giáo của Phêrô là Giáo Hội của Satan, chỉ lo vét tiền của vật chất thế gian cho nên từ hơn ngàn năm qua nó lao mình vào con đường tội lỗi chống lại con người và chống lại Thiên Chúa.
 
Công Giáo thường kết tội Cộng Sản là tam vô. Sự thật Công Giáo còn hơn tam vô. Vì bọn lãnh đạo Công Giáo không hề tin Chúa, thờ Chúa, chúng chỉ tin và thờ vật chất mà thôi. Chúng khinh miệt phụ nữ và coi rẻ giá trị gia đình. Augustine coi sự giao hợp của vợ chồng để sinh con là tội lỗi. Chúng bịa đặt ra giáo điều Thiên Chúa Ba Ngôi loạn luân để nhục mạ Thiên Chúa và Mẹ Maria. Tu sĩ Công Giáo Việt Nam không biết tổ quốc là gì. Tổ quốc của chúng là Vatican, thủ đô tổng hợp của Mafia và chủ nghĩa đế quốc La Mã. Chúng xấu hổ làm người Việt Nam nên không nhận mình là người Dân Việt mà thường tự xưng là Dân Chúa, thực chất chỉ là công dân loại dỏm của Vatican. Các cha cố không hề lo xây dựng tâm hồn con người mà chỉ lo xây cất nhà thờ để phô trương uy thế quyền hành của họ. Nhà thờ thực chất là những cửa tiệm buôn thần bán thánh của họ. Họ hoàn toàn đi ngược lại lời dạy của Chúa Jesus. Chúa dạy: "Thánh linh của Thiên Chúa không ngự trong các đền thờ được xây dựng bởi bàn tay con người". (The Holy Spririt of God no longer dwells in temples made with men’s hands – Act 17:24). Chúa cũng như Đức Phật đều dạy Phật tính hay Thiên Chúa tính đều sẵn có trong lòng mọi người chứ không nằm trong chùa hay nhà thờ. Lời Phật dạy là "Phật tại tâm" chẳng khác gì lời Chúa: "Anh em là đền thờ của Chúa. Thánh linh của Thiên Chúa ngụ trong anh em". (Ye are the temple of God, the Spririt of God dwelleth in you – Corinth 3:16). Chúa dạy "Kẻ hạ mình xuống sẽ được đưa lên và kẻ đưa mình lên sẽ bị hạ xuống". Chúa cũng dạy về tinh thần bình đẵng: "Mỗi người trong anh em đều là thầy của nhau, tất cả đều là anh em" (for one is your Master and all ye are brethen – Matt 23: 4-10).
 
Các cha cố luôn luôn tránh né, không bao giờ dám phổ biến những lời dạy chí lý và chí tình của Chúa. Bởi vì nếu nói ra thì chúng phải phá bỏ hoặc đóng hết các cửa tiệm buôn trá hình của chúng. Chúng dấu nhẹm các lời dạy của Chúa về sự khiêm tốn và tinh thần bình đẵng giữa các anh chị em có chung một Cha là Thiên Chúa. Có như vậy thì các tu sĩ mới có thể tâng bốc nhau lên tận mây xanh. Thực chất chúng chỉ là một bọn cướp đội lốt thánh thiện. Chúng không xứng đáng được giáo dân gọi là Cha, các đức Cha, đức Ông, đức Thánh Cha hoặc Đức giáo tông v.v...
 
Công Giáo La Mã là tôn giáo kỳ quái nhất trong các tôn giáo vì kẻ đứng đầu là giáo hoàng tự xưng có đặc quyền "không thể sai lầm". Giáo hoàng cũng giống như con rùa có cái đầu luôn luôn thập thò ở cửa sổ tòa lâu đài Apostolic để ban phép lành cho khách du lịch giàu có đến hành hương hoặc để tuyên phán tín điều này tín điều nọ. Giáo hoàng tự coi mình là kẻ duy nhất có quyền tuyệt đối xác định hay phủ nhận mọi giá trị cao nhất về luân lý và đạo đức của toàn thể nhân loại! Giáo hoàng độc quyền nắm chìa khóa mở cửa thiên đàng cho ai biết tuân phục và sẽ thẳng tay loại trừ bất cứ ai dám chống lại hắn ta, ngay trong đời này và cả trong kiếp sau đời đời!
  Xin xem tiếp phần Hai: Sách Kinh Công giáo và tác hại của nó -