Thứ Năm, 16 tháng 11, 2017

Giáo hội Công giáo liệu có đang thực hiện chính sách “ngu chiên” để trị khi không cho trẻ đi học mẫu giáo?


Có thể nói giáo dục mầm non là phần giáo dục quan trọng nhất ở trẻ vì đó là cơ sở cho tất cả việc học sau này, đó là bước ngoặt lớn đối với các em; đó sẽ là bước đệm vững vàng để phát triển các khả năng ngôn ngữ, giao tiếp, tăng cường sự chủ động và khả năng tự tin của các bé; không chỉ vậy môi trường mầm non giúp các bé học cách chăm sóc người khác và bản thân; giúp phát triển tâm lý tốt, trẻ được thực nghiệm những tình huống của cuộc sống: có bắt đầu, có diễn tiến, có thành công, có thất bại, có kết luận hay có khởi đầu lại, trải nghiệm “hỉ nộ ái ố” để chuẩn bị cho trẻ đương đầu với các tình huống trên đường đời sau này.
Các bé hào hứng với các hoạt động làm vườn.
Đương nhiên, các bậc phụ huynh vẫn có thể dạy những điều đó tại nhà nhưng khi trẻ ở nhà, trẻ mất đi cơ hội được tiếp xúc với môi trường học tập có trường, có lớp, có cô giáo; cuộc sống tập thể với những nội quy, được tham gia các hoạt động tập thể…vì thế các bậc phụ huynh luôn muốn cho con em của mình được đến trường để trẻ được phát triển một cách toàn diện.
Thế nhưng tại giáo xứ Đăng Cao, xã Diễn Đoài, huyện Diễn Châu, Nghệ An đang diễn ra điều ngược lại, hiện trường mầm non xã Diễn Đoài chỉ có 1/42 em 5 tuổi; 3/43 em 4 tuổi; 1/38 em 3 tuổi của giáo xứ Đăng Cao đi học.
Các em trong độ tuổi mầm non không được đi học không phải vì nhà trường không có lớp, cũng không phải vì phụ huynh không đăng ký đi học được, mà vì linh mục quản xứ Đinh Văn Minh đã bắt các phụ huynh không cho các bé trong độ tuổi mầm non đến trường với lý do: “chúng ta cứ không cho các cháu đi học để xem chính quyền có cho các cháu đi học lớp 1 không”.
Là một người chủ chăn nhưng vị linh mục này đang đem tương lai của con trẻ ra đánh cược và đang lợi dụng nó để thỏa mãn cái “tôi”, cái tính “hiếu thắng” của mình, sử dụng các em như là công cụ để gây sức ép, chống đối chính quyền.
Linh mục Đinh Văn Minh, quản xứ Đăng Cao
Những kẻ như vị linh mục này thực chất chỉ biết hô hào đấu tranh với chính quyền để đem lại lợi ích cho người dân nhưng bản chất lại không hề quan tâm đến điều đó, có chăng giáo dân trong mắt y cũng chỉ là công cụ, là con rối để y chống đối chính quyền nhằm mưu đồ lợi ích cá nhân.
Trong tất cả các vụ việc linh mục lợi dụng giáo dân để gây sức ép, chống đối chính quyền tại nhiều nơi trong thời gian qua, giáo dân luôn là người gánh chịu hậu quả bởi tình hình ANTT phức tạp ảnh hưởng đến đời sống kinh tế – xã hội, đó là chưa kể đến nhiều giáo dân còn vướng vào vòng lao lý.
Trong vụ việc này, người bị ảnh hưởng nhiều nhất chính là các em nhi đồng, đáng lẽ giờ này các em đang được đến lớp, tham gia các hoạt động vui chơi cùng bạn bè và được học những điều bổ ích thì nay các em đang ở nhà và không được ai dạy dỗ. Bố mẹ của các em đang bị linh mục lợi dụng đi tranh đấu với chính quyền để đòi quyền lợi cho các em khi mà chỉ cần đưa các em đến trường là đủ.
Việc các em không được đến trường là một thiệt thòi lớn khi sau này bước vào lớp 1, các em sẽ bị thua kém bạn bè bởi trong khi bạn bè các em đã quen với môi trường nhà trường thì các em vẫn còn đang bỡ ngỡ với môi trường mới lạ lẫm, phải mất một thời gian khá dài để cho các em làm quen. Khi đó các em không theo kịp bạn bè dẫn đến chán nản, lười học…và kết quả cuối cùng chính là điều mà những kẻ chủ chăn mong muốn: bỏ học – dân trí thấp – dễ bề cai trị.